• Từ ngày xa vắng người, từng niềm vui tiếng cười, đã thiếu vắng trên bờ môi Từ ngày xa vắng người, đường về trong đêm tối, còn một mình anh thôi Càng ngược xuôi giữa đời, càng nhiều phen rã rời, với nỗi nhớ không hề vơi Một người nơi chốn này, một người nơi phương ấy, ngày càng mịt mù xa xôi.